Việc làm thời suy thoái
Sáng nay đang ngồi chém phần phật bên hàng xóm. Cháu nhân viên hớt hải gọi" Bà chủ đi vắng chú về có khách" Tưởng khách là ai, té ra người xin việc. Í à ía a . Trời ạ! nhìn bác gái khoảng U 55,56 gì đó, khẳng kheo, khắc khổ. Mình hỏi " bác xin việc cho con bác à, cháu sao ko đến... Bác ấy tỉm tỉm " Dạ không, em nhìn thấy biển tuyển nhân viên, em xin cho em ạ" Trời đất. Nhà mình kinh doanh capes nhân viên chí ít cũng phải sạch cản tí cho nó ngon. Nghĩ bụng, Vai bác này với tuổi ấy
chỉ làm nghề giúp việc là hợp chư bưng capes chắc nhà cháu sập tiệm.. Mình nói khéo: " Bác thông cảm nhà cháu đủ người làm rồi ạ , bác ngược phía hàng phở xem họ có thiếu ko..." Nhìn người đàn bà liêu xiêu đi trong nắng hè chang chang, trên con phố ồn ào xe cộ mà lòng mình thấy bâng khuâng,. Tuổi của bác ấy đã vào tuổi nghỉ ngơi. Vậy mà.! Lại nghĩ mấy đứa sinh viên ra trường đi làm đủ thứ nghề cả năm trời bòn vét chắt chiu cũng chưa đủ tiền chạy việc vẫn nông bông .. Thật đúng việc làm thời suy thoái sao bà khốn khổ , khốn ạn bà con ạ.
Còn đây là Capes Thế Ngã 6 nhé
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét