Thứ Năm, 15 tháng 11, 2012

Thơ vui

Ông Trần Tự sinh năm1940
Là “Dũng sĩ giệt tàu Mỹ” (Đặc công126- Hải quân)
Nguyên là Giám đốc ban quản lý Xây dựng công trình thủy lợi 318-Bộ Thủy Lợi(Nay là Bộ Nông nghiệp PTNT)Mob: 0989581600

                    





TÔI
Giờ này bà ở nơi đâu,
Thăm con, thăm cháu bảo lâu mới về?
Vắng bà, nhà cửa buồn ghê,
Bếp quên đỏ lửa, bốn bề trống trơn.
Ông bà trong ngày vui của cháu nội           Ảnh: Ngọc Dương

Mắt nhìn ra cửa chờ mong,
Tưởng bà đi chợ những lần về trưa.
Bữa cơm có cá, thịt, dưa...
Tay bưng cốc rượu vẫn chưa vui lòng.
Bà ơi, bà có biết không:
Đời tôi không thể sống không có bà.
Tuy rằng tuổi tác đã già,
Khi ăn, khi ngủ chúng ta không rời.
Khi hờn giận, lúc lỡ lời...
“Bão tan” ta lại thấy đời vui vui.
Cùng nhau chia ngọt xẻ bùi,
Đời ta đã trải đủ mùi xót xa...
Bây giờ tuổi đã xế tà
Tôi-bà mãi mãi vẫn là của nhau.
Rồi khi kẻ trước, người sau
Vẫn in sâu bóng hình nhau trong lòng.
Trời cho đôi lứa song song
Thì tôi nhất định sống không thiếu bà.
Dẫu rằng con cháu đầy nhà,
Tắt đèn tối lửa vẫn bà với tôi.
                    Trần Tự

Không có nhận xét nào: