Thứ Ba, 2 tháng 8, 2016

Gửi về Vũng Áng

Gửi về Vũng Áng Trần Trương / Những con thuyền bồng bềnh buồn bã Dật dờ trôi xác cá lênh đênh Ôi ! Vũng Áng – lòng ta đau thắt ruột Làng không còn nước mắt để thương nhau Formosa, ngươi là ai thế nhỉ? Ta đâu cần những thanh thép mưu mô Ngươi đã khéo đút tiền quan đầu tỉnh Quan no rồi giả ngọng nghịu ngu ngơ Tôi nhớ mãi câu ca vui ngày trước: “Hà Tĩnh mình ơi Trung Ương gọi lấy mì..” Làng dẫu đói nhưng vẫn còn trong sạch Giờ ngỡ giầu, mà biển cả lâm nguy! Bà con ơi tre pheo ta bền lắm Chiếc đòn càn chiến thắng cả “Giặc Tây” Người Nghệ Tĩnh đã làm nên Xô Viết Sao hôm nay phải chịu nỗi đau này? Ta đâu cần những đồng tiền bẩn thỉu Bắt bọn Tầu phải rửa sạch biển ta Đấy chính là lòng DÂN và ý ĐẢNG “Rũ bùn, đứng dạy , sáng lòa…”*

Không có nhận xét nào: