Nguyễn Xuân Diện
Làng Then - đến cả Thành hoàng cũng chuộng nhạc
Làng Then, xã Thái Đào là một làng quê nhỏ bé heo hút thuộc huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang từ lâu đã nổi tiếng là “làng vĩ cầm”. Từ nửa thế kỷ nay, dưới sự dẫn dắt của cụ Nguyễn Văn Đưa, làng Then không lúc nào dứt tiếng vĩ cầm. Một cây đàn phương Tây sang trọng và khác xa với truyền thống âm nhạc Việt, vậy mà có mặt ở đây, rồi trở nên gần gũi thân thương với dân làng, trở thành niềm tự hào của họ. Đó là điều mà bất cứ ai cũng ngạc nhiên.
Theo lời mời của một người làng Then -
TS. Giáp Văn Dương (ĐH. Liverpool, Anh quốc) – chúng tôi về thăm làng
Then trong một chiều đông nhạt nắng, khi những cánh đồng lúa chín vàng
ươm sắp đến mùa gặt, và đã cảm nhận được không gian ấm áp của một làng
quê rất đỗi thân gần. Về thăm làng, hỏi chuyện các cụ già mới biết làng
Then chính là quê của nhiều diễn viên, nhạc công nổi tiếng như hai ông
Đạo diễn, NSND. Bùi Đắc Sừ và Hà Quốc Minh (nguyên Giám đốc và đương
kim Giám đốc Nhà hát Chèo Việt Nam), nhạc sĩ Trần Vinh (Nhà hát Chèo
Việt Nam)…Người già trong làng kể rằng xưa vào mỗi dịp hội xuân, làng
mời một gánh tuồng về diễn mấy đêm liền, lại còn mời cả giáo phường ca
trù về hát thờ trước cửa đình. Hát cửa đình không thể không có bài Thét
nhạc cổ kính trang nghiêm với những lời hát: Tiếng nhạc Thiều tâu/ Vẳng tai nghe tiếng nhạc Thiều tâu/ Vẳng nghe chuông gióng lâu lâu lại dừng…Sau
khi hát ở đình, các quan viên chức sắc trong làng còn đón các cô đầu
về hát chơi trong nhà, tiếng “tom, chát” rộn suốt những đêm hội mùa
xuân.
Trong đình vang Thuấn nhạc
Khi về thăm làng Then, tôi cố gắng
tìm xem điều gì khiến cho làng quê này trở thành một làng âm nhạc như
thế. Phải tìm tự nguồn gốc tìm đi. Hỏi các cụ già nhất trong làng thì
chỉ biết làng có đón các gánh tuồng và ả đào về hát vậy thôi. Nhưng khi
tôi vào đến đình làng Then thì mới thật sững sờ! Đây, bức hoành phi và
đôi câu đối nét vàng son còn chói lọi mà thông điệp trên đó ý chừng là
để nói với cả Thần và người, không chỉ người làng Then mà cả người
thiên hạ nữa!
Bức hoành phi của làng có mấy chữ: “Chung hòa thả bình”. Đây là bốn chữ rút trong bài thơ Phạt mộc, phần Tiểu Nhã
của Kinh Thi. Nguyên cả đoạn thơ ấy là “Thần chi! Thính chi. Chung hòa
thả bình”, nghĩa là: Hỡi thần! hãy lắng nghe khúc nhạc này! Rồi cho
được hòa vui yên ổn. Đôi câu đối như sau: “Đình trung như Thuấn nhạc.
Bệ thượng nhược Nghiêu tôn”, nghĩa là: Nhạc vang lên trong đình này như
nhạc Thiều của vua Thuấn. Lòng tôn kính Thần trên bệ kia chẳng khác
dân thờ vua Nghiêu. Xem thế đủ biết thành hoàng làng Then chuộng cổ
nhạc như thế nào!
Thuấn và Nghiêu là hai ông vua đời
cổ xưa ở Trung Hoa. Và thời đại của vua Nghiêu vua Thuấn là thời đại
cực thịnh, muôn dân đều được hòa vui no đủ, trở thành niềm mong ước của
tất cả các đời đế vương sau này. Vua Thuấn có sáng tác khúc nhạc
Thiều, được Đức Khổng Tử khen là “tận thiện, tận mỹ”. Nhạc Thiều là
điệu nhạc của đời thịnh trị.
Vậy là dân làng Then đã dâng cúng
lên thần thành hoàng làng khúc nhạc dịu êm thanh bình và mong thần phù
trợ cho được hòa vui, yên ổn. Và khúc nhạc đó được ví như nhạc Thiều
của vua Thuấn. Với đôi câu đối thờ trong đình, người dân làng Then xưa
vừa thể hiện niềm tôn kính với thành hoàng làng, vừa ca ngợi cuộc sống
thanh bình no đủ, vừa tự hào với những khúc nhạc thành kính nơi đình
trung.
Về làng Then nghe khúc nhạc Thiều.
Về làng Then nghe khúc nhạc Thiều.
Đón chúng tôi tại đình là các cụ ông
cụ bà và đông đảo dân làng, và cả một dàn nhạc vĩ cầm. Sau khi nghe
giải thích về đôi câu đối thờ của tiền nhân để lại, và biết rằng không
phải ngẫu nhiên mà làng Then lại có truyền thống âm nhạc như vậy, dân
làng mừng lắm. Sau lời phát biểu của cụ Nguyễn Văn Đưa (78 tuổi) và ông
đội trưởng đội vĩ cầm Nguyễn Quang Khoa là phần trình tấu của đội vĩ
cầm làng Then. Trên bục cao, những bản tổng phổ được mở ra, các nghệ sĩ
làng quê đã trình bày bốn bản nhạc: Du kích sông Thao, Dòng Đa-nuýp
xanh, Trống cơm và Bóng cây Kơ –nia. Bữa tiệc âm nhạc làng Then đãi
khách lại cũng không chỉ có dàn nhạc vĩ cầm. Người làng Then còn hát
quan họ, hát chèo lời cổ rất lề lối với lòng mến khách hiếm có!
.
.
Tôi chỉ mỉm cười đứng nép đằng sau các vị ấy, vì cho rằng làng Then được vậy là bởi ông thành hoàng làng Then thích nhạc. Mong sao tiếng nhạc Thiều ấy ngàn đời ở mãi với làng Then thanh bình no đủ!
Nguyễn Xuân Diện
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét