Đến thị trấn nghỉ mát Cát Bà bạn có hỏi người dân sở tại thì có rất nhiều người biết anh chàng "nhạc sĩ xe ôm" - người con của vùng đảo Cát Bà. Đó là Lê Thế Vinh.
Lê Thế Vinh tuổi Quý Tỵ ( sinh ngày 22/4/1953. ĐTDĐ 0912113019).Có một thời, anh đã từng là Phó Giám độc Trung tâm Văn hóa-Thông tin huyện Cát Hải. Chuyện nghề, chuyện hạnh phúc riêng tư cũng "đoạn trường lắm bước chông chênh". Thế Vinh xin nghỉ chế độ về làm nghề xe ôm. Túc tắc ngày "vớ" dăn ba "cuốc" chở du khách thì cũng kiếm được vài chục nghìn. Rủi ngày trời mưa, ít khách thì..."Hỏi ra nhạc sĩ ăn nhờ vợ/ Mang chuyên trăm năm trả lại bàn"
Kiếm sống đã khó nhưng có lẽ cái máu "hâm hấp" là ham mê ca nhạc, văn học nghệ thuật đã ăn sâu vào trong máu thịt anh cho nên "con tằm xuống thác vẫn còn vương tơ"
Thế Vinh như món "lẩu thập cẩm". Anh không chuyên về khoản nào nên văn - thơ - nhạc...đều có tham gia. Phải chăng do dàn trải nên chưa mang tình chuyên sâu. Anh tham gia đóng kịch, làm thơ, viết nhạc...
Anh có thơ đăng trên Báo Hải Phòng, có ca khúc đăng trên tạp chí Cửa Biển (của Hội Liên hiệp VHNT Hải Phòng)
Niềm đam mê và khát khao cái đẹp tâm hồn đã giúp anh vượt lên sự gò bó của đời sống riêng tư (cả về tình cảm và kinh tế). Phải chăng cái máu "sinh ư nghệ, tử ư nghệ' đã tiếp sức cho anh trụ bám với nghề, với đời
Năm 201`2, Lê Thế Vinh được hội Nhạc sĩ Hải Phòng kết nạp. Đó là niềm tự hào và là nguồn an ủi mà bạn động nghiệp dành tặng anh.
Các tác phẩm của Lê Thế Vinh đều bám sát chủ đề về quê hương. Tình yêu mảnh đất tràn đầy nắng và gió, mặn mòi hương vị biển đã đi vào thơ và ca khúc của anh một cách tự nhiên. Điều đáng "buồn" của người "nhạc sĩ xe ôm" lớn lên từ phong trào văn hóa không chuyên là điều kiện giao tiếp, học hỏi và điều kiện kinh tế gia đình. "Cái khó bó cái không". Anh như con tằm cần mẫn nhả tơ làm đẹp cho đời cho quê đảo mà... nhiều khi như một người thừa giữa quê hương (Trừ khi có việc cần thì người ta lại nhớ đến anh)
Ấy vậy mà Lê Thế Vinh vẫn kiên cường trụ bám quê hương. Vẫn cần mẫm gieo trồng" từng nốt nhạc, ý thơ mong góp một chút tình yêu cho vùng quê đảo.
Thôi nhé, Lê Thế Vinh ơi. Trong dân ca có câu "cầm lòng vậy, bằng lòng vậy". Vinh cứ chấp nhận điều kiên khó khăn mà chứng minh sự sống và sức sáng tác của mình. Cây xương rồng sống giữa sa mạc khô cằn, nóng như thiêu nyhw đốt, thiếu nước ngọt mà vẫn nở những đóa hoa tuyệt đẹp. Con người phải biết chấp nhận và đứng lên từ chính nơi đã vùi đập mình. Đó là bản lĩnh của những người có nghị lực kiên cường.
Hãy viết nữa đi Lê Thế Vinh ạ. Từ nơi khó khăn nhất, Vinh sẽ nhìn thấy cảnh tươi đẹp nhất. Từ trong bóng tối, ta sẽ nhìn ra bầu trời cao lồng lộng và biển rộng mênh mang.
Chúc Lê Thế Vinh vững bước và có nhiều thành công!
"NVH -3T" xin giời thiệu với các bạn một số ca khúc và bài thơ ngắn của Lê Thế Vinh
ĐIỆN VỀ ĐẢO CÁT BÀ
Đường dây điện mắc ngang trời
ĐIỆN VỀ ĐẢO CÁT BÀ
Đường dây điện mắc ngang trời
Điện về đảo sáng bao đời ước mơ
Đảo chưa vui thế bao giờ
Đến nay điện sáng dòng thơ hát mừng
Sóng vui nhộn nhịp cánh rừng
Núi nghiêng nghiêng đứng soi mình trong đêm
điện về làng cá bừng lên
Quê mình có điện sáng thêm biển trời
Điện về náo nức lòng người
Bấy lâu mong đợi sáng ngời niềm tin
Điện về đảo thấy gần thêm
Nối niềm vui với mọi miền quê hương
LÊ THẾ VINH
(Báo Hải Phòng đăng ngày 17/5/1998)
TÙNG VỤNG
Tùng Vụng tên có từ xưa
Ôi! xóm đá sao mà gần thế
Yêu cái tên giản dị
Nơi thuyền đi, thuyền đậu gió về
Tùng Vụng vui khi xuân mới đang về
Gần gũi với làng chài đùm bọc
Tùng vung, thương các em đi học
Trên con đò nghiêng bóng tuổi thơ
Tùng Vụng che giông bão, nắng mưa
Trong vòng tay ngày đêm thầm lặng
Tùng Vụng bao dung như tấm lòng người mẹ
Đón những con tàu biển cả trở về
Cát bà ơi! Đượm thắm tình quê
Đảo sẽ đẹp như ngàn đời mơ ước
Tùng Vụng xanh dạt dào sóng nước
Sẽ bừng lên cảng cá mùa xuân
LÊ THẾ VINH
(Đăng trên báo Hải Phòng ngày 11/5/1999)
HẢI PHÒNG THÀNH PHỐ TÔI YÊU
Thành phố cảng vào đêm yên tĩnh
Biền dạt dào con song gọi bình minh
Thành phố sáng ngời trong ánh điện lung tinh
Bao người thợ ngày đem gắn bó
Tượng nữ tướng Lê Chân hiên ngang đứng đó
Ngọn sóng Bạch Đằng vang dậy ngàn năm.
Thành phố tôi yêu trải rộng một màu xanh
Xanh xanh thắm mang tình yêu nồng cháy
Thành phố ơi! Ta yêu biết mấy
Những con tàu neo giữa biển khơi
Đây nhà máy xi măng khói tỏa ngút trời
Cành phượợng đỏ nhẹ rơi trên phốđỏ nhẹ rơi trên phốô[ợng đỏ nhẹ rơi trên ph
TÙNG VỤNG
Tùng Vụng tên có từ xưa
Ôi! xóm đá sao mà gần thế
Yêu cái tên giản dị
Nơi thuyền đi, thuyền đậu gió về
Tùng Vụng vui khi xuân mới đang về
Gần gũi với làng chài đùm bọc
Tùng vung, thương các em đi học
Trên con đò nghiêng bóng tuổi thơ
Tùng Vụng che giông bão, nắng mưa
Trong vòng tay ngày đêm thầm lặng
Tùng Vụng bao dung như tấm lòng người mẹ
Đón những con tàu biển cả trở về
Cát bà ơi! Đượm thắm tình quê
Đảo sẽ đẹp như ngàn đời mơ ước
Tùng Vụng xanh dạt dào sóng nước
Sẽ bừng lên cảng cá mùa xuân
LÊ THẾ VINH
(Đăng trên báo Hải Phòng ngày 11/5/1999)
HẢI PHÒNG THÀNH PHỐ TÔI YÊU
Thành phố cảng vào đêm yên tĩnh
Biền dạt dào con song gọi bình minh
Thành phố sáng ngời trong ánh điện lung tinh
Bao người thợ ngày đem gắn bó
Tượng nữ tướng Lê Chân hiên ngang đứng đó
Ngọn sóng Bạch Đằng vang dậy ngàn năm.
Thành phố tôi yêu trải rộng một màu xanh
Xanh xanh thắm mang tình yêu nồng cháy
Thành phố ơi! Ta yêu biết mấy
Những con tàu neo giữa biển khơi
Đây nhà máy xi măng khói tỏa ngút trời
Cành phượợng đỏ nhẹ rơi trên phốđỏ nhẹ rơi trên phốô[ợng đỏ nhẹ rơi trên ph
Những đôi lưa yêu nhau hòa chung nhịp thở
Vang đậm tiếng còi hối hả vào ca
Hải Phòng hôm nay vang khúc hát bay xa
Thật mặn mà trong tình yêu của biển.
LÊ THẾ VINH
(Đã đăng báo Hải Phòng)
ĐẢO NHỎ
Sóng ru đảo giữ vành nôi
Xanh xanh một giải núi đồi thân quen
Cái tên nghe rất dịu êm
Đảo xưa huyền thoại gọi tên "Các Bà"
Các ông trấn giữ biển xa
Phía sau đã có các bà thủy chung
Trải qua giông tố bão bùng
Mà sao đảo vẫn kiên trung vững vàng
Chuyện xưa nay đã sang trang
Cát Bà đảo ngọc ngày cang đẹp hơn
LÊ THẾ VINH
(Đăng báo Hải Phòng, ngày 24/4 2000)
Vang đậm tiếng còi hối hả vào ca
Hải Phòng hôm nay vang khúc hát bay xa
Thật mặn mà trong tình yêu của biển.
LÊ THẾ VINH
(Đã đăng báo Hải Phòng)
ĐẢO NHỎ
Sóng ru đảo giữ vành nôi
Xanh xanh một giải núi đồi thân quen
Cái tên nghe rất dịu êm
Đảo xưa huyền thoại gọi tên "Các Bà"
Các ông trấn giữ biển xa
Phía sau đã có các bà thủy chung
Trải qua giông tố bão bùng
Mà sao đảo vẫn kiên trung vững vàng
Chuyện xưa nay đã sang trang
Cát Bà đảo ngọc ngày cang đẹp hơn
LÊ THẾ VINH
(Đăng báo Hải Phòng, ngày 24/4 2000)
Những bài thơ của Lê Thế Vinh đăng trên báo Hải Phòng |
|
18 / 4 (2 ngày trước)
| |||
Ngọc Dương đã để lại một nhận xét mới về bài đăng của bạn "NHỮNG NGƯỜI BẠN CỦA TÔI":
Nhạc sĩ mà lái xe ôm
Vẫn cười "như Pháp", vẫn "xôm" cuộc đời
Hơn nhau đâu phải tiền tài
Hơn nhau ở một chữ NGƯỜI mà thôi!
Được đăng bởi Ngọc Dương vào Người vô học - Trần Tuấn Tiến vào ngày 06:42 Ngày 18 tháng 4 năm 2013
Nhạc sĩ mà lái xe ôm
Vẫn cười "như Pháp", vẫn "xôm" cuộc đời
Hơn nhau đâu phải tiền tài
Hơn nhau ở một chữ NGƯỜI mà thôi!
Được đăng bởi Ngọc Dương vào Người vô học - Trần Tuấn Tiến vào ngày 06:42 Ngày 18 tháng 4 năm 2013
2 nhận xét:
Nhạc sĩ mà lái xe ôm
Vẫn cười như Pháp, vẫn "xôm" cuộc đời
Hơn nhau đâu phải tiền tài
Hơn nhau ở một chữ NGƯỜI mà thôi!
Tôi rất cảm động lại được thêm những người bạn đã chia sẻ cùng tôi. Chúng mình hẹn gặp nhau tiếp nhé.
Cho Vinh gửi lời chúc sức khỏe tới toàn thể gia đình Ngọc Dương.
Xin trân trọng cảm ơn!
Lê Thế Vinh 22/4/2013
Đăng nhận xét