“Thầy Tàu ơi! Cứu với!”
* BÙI VĂN BỒNG
Ngày thơ bé quen rồi - mẹ cho bú
Thứ ‘sẵn ăn’ từ bầu vú nuôi mình
Nhưng lớn lên lười mưu sinh
Chán học, nhác làm
Mơ thành cán bộ…
Đi tìm lý tưởng:
"Không làm mà hưởng
Cộng sản muôn năm!"(?!)
Kêu gọi mấy chục triệu dân
Vùng lên tranh đấu
"Thề ăn gan uống máu quân thù..."
Đến một mùa Thu
Giành về độc lập non sông
Lại đến mùa Xuân
Giành về non sông gấm vóc
Tự hào thắng cuộc chiến tranh xâm lược…
Nhưng , khốn thay!
Cái máu sẵn ăn
Cái bụng tham lam
Cái tật nhác làm
Tự ti giấu dốt
Chẳng biết ‘mần chi’
Đi hỏi thầy Tàu, đi...ta đi...
Trên đầu ta chỉ có thầy Tàu!
Nội bộ đấu đá nhau
Thầy Tàu can thiệp
Chỉnh đảng, đấu tố, giảm tô, cái cách ruộng đất
Cả Nhân văn giai phẩm, rồi ‘xét lại’
Làm ăn tập thể, lại Cải tạo công thương
Thầy Tàu can thiệp
Chuyên gia Tàu trên cả ‘Vua’ nước Việt
Nhờ ‘bầu vú mẹ Tàu’ phổng phao ‘hảo hảo’
Nhờ thầy Tàu giấu được cái dốt
Nhờ thầy Tàu thổi cho ‘16 chữ vàng, 4 tốt’
Ghế cao thầy sắp xếp
Nhân sự chỉ vẽ cho
Không biết nhục mặt mo
Dai dẳng cái phao thập thò ‘Ý thức hệ’
Lóa mắt trước đồng ‘Nhân dân tệ’
Bán nước cái…rọt!
Nội bộ có gì sang Tàu nịnh nọt
Tàu thương và tin cho cái ghế cao tót
Nhưng chỉ là con mọt
Đòn nóc bị cọt kẹt đục khoét ngày đêm
Tổ quốc bỏ quên
Coi dân như rác
Lãnh đạo mới lắm tiền bạc
Nhờ Tàu mua két sắt
Tranh nhau dìu dặt sang uốn gối trước giặc thù!
Ôi, tham mà ngu
Cái đầu tuy lú ‘tứ trụ’ vẫn ham
- "Cái ghế của tao, đừng ăn nói ba sàm!
Thầy Tàu tin tao, bay đừng kìm hãm..."!
Thói ‘sẵn ăn’ và tham lam vẫn rứa!
“Nói như rồng leo, làm như mèo mửa”
Những tưởng ta đây đỉnh trí cao vời
Vứt đi quyền độc lập
Vì ngu, không tự chủ
Ngấm ngầm làm 'quan thái thú'
Mọt nước hại dân
Trời! Sao có sự bất cân
Lũ sâu dưới trần cứ sinh sôi nảy nở
Dân tộc chịu kiếp con nợ
Vua quan thỏa sức tay vơ
Sạch sành sanh vét lại nhờ Tàu che!
BVB
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét