THƯA BỘ VĂN HÓA ( THỂ THAO & DU LỊCH).
Cu Vinh
NS Tiến Hợi. Ảnh Internet |
Những nghệ sĩ chân chính không màng đến danh tước, nhưng nếu Nhà nước phong danh tước, dứt khoát không được bỏ sót những nghệ sĩ chân chính.
... Vì phải mở đóng ngoặc thể thao & du lịch vì hai ngành này không liên quan chi đến ý kiến này.
Ấy là nhân việc truy phong nghệ sĩ ưu tú cho cố diễn viên Văn Hiệp.
Nếu ông còn sống, chắc chắn không được.
Cũng như ở nước Nam ta, ai thể hiện hình tượng Chủ tịch Hồ Chí Minh sắc nét, chất, đắt như diễn viên Tiến Hợi? Cả tiếng nói. Nhưng anh vẫn không thể phong nghệ sĩ ưu tú. Nếu sau này ( xin Phật cho Hợi thọ 150 tuổi) Tiến Hợi đi gặp nghệ sĩ Văn Hiệp, họa may khi đó mới được phong nghệ sĩ ưu tú. Mà e phải như Văn Hiệp, là chính các nghệ sĩ phải ký tên kiến nghị cơ....
Cả diễn viên Văn Hiệp và Tiến Hợi đều là những nghệ sĩ tử tế cả về nhân cách và nghề nghiệp, và sự vinh danh nghệ sĩ ưu tú, hay nghệ sĩ nhân dân, họ đều xứng đáng.
Nhưng vì sao họ, và nhiều nghệ sĩ tài năng khác, tử tế khác vẫn không được phong danh hiệu này?
Vì Bộ văn hóa.
Vì những tiêu chuẩn nghệ sĩ ưu tú và nghệ sĩ nhân dân rất khiên cưỡng. Phải cống hiến từ 15 năm trở lên, phải có ít nhất hai huy chương vàng Hội diễn sân khấu toàn quốc.
Cả một thế hệ nghệ sĩ già như Văn Hiệp, họ sống, cống hiến hết mình vì khán giả, neo tên tuổi trong khán giả, lấy đâu ra Hội diễn cho họ tham gia, mà nếu có hội diễn, đã chắc gì có vai mà tham gia? Tiêu chuẩn là một việc, là cái khung mềm, phải xét tới những nghệ sĩ thực sự ưu tú, thực sự nhân dân trong cuộc đời này cơ, mà tên tuổi, tài năng của họ đã được nhân dân thẩm định.
Hoặc như Tiến Hợi, ngoài vai diễn Bác Hồ, gần như một mặc định, anh không thể tham gia loại vai nào khác, chẳng lẽ để có huy chương vàng Hội diễn, Tiến Hợi vào vai một thằng giám đốc tham nhũng và mê gái...Cái ám ảnh vào vai Lãnh tụ của Tiến Hợi đã khiến anh quá thiệt thòi, trong khi Hội đồng xét tuyển của Bộ thì cứ theo khuôn sẵn, bất cần soi xét, bất cần nhìn trước, nhìn sau, thậm chí rất quan liêu và vô cảm.
Vì theo tiêu chuẩn huy chương - mà trời ơi, huy chương nước mình trong các kỳ Hội diễn thì màu sắc nó thế nào ai không biết, nên có nhiều nghệ sĩ tài kém, diễn tồi, thậm chí chã biết diễn vẫn lọt khung phong nghệ sĩ ầm ầm.
Có người còn chạy.
Lại nói, tác giả kịch bản là số 1 của tác phẩm sân khấu, sao không được phong nghệ sĩ ưu tú, nhân dân? Bộ nói, là vì anh ta là nhà văn, ăn theo suất nhà văn ( giải thưởng nhà nước, giải thưởng Hồ Chí Minh). Ơ hơ, thế mấy ông nghệ sĩ nhân dân, ưu tú đạo diễn vẫn ăn luôn giải thưởng Nhà nước, giải thưởng Hồ Chí Minh thì sao?
Tóm lại thưa Bộ, cần phải xem xét lại tiêu chí giải thưởng.
Nghệ sĩ chân chính không ai viết, diễn, làm nghề vì cái danh nghệ sĩ ấy, nhưng một khi đã tạo ra cái danh ấy thì phải công bằng, phải đàng hoàng. Một diễn viên trẻ, thực sự tài năng, vài năm tuổi nghề vẫn xứng đáng là nghệ sĩ ưu tú, nhân dân, cứ gì phải đợi 15 tuổi nghề?
Số lượng nghệ sĩ được vinh danh nhiều ít không quan trọng bằng sự đúng, sự ngưỡng mộ của đồng nghiệp, của nhân dân.
Có những diễn viên, đạo diễn...khi được phong nghệ sĩ ưu tú, nhân dân mà chính bạn nghề còn ngơ ngác không biết họ đã làm gì trong nghệ thuật.
Những
nghệ sĩ chân chính không màng đến danh tước, nhưng nếu Nhà nước phong
danh tước, dứt khoát không được bỏ sót những nghệ sĩ chân chính. Lại
còn tiền thưởng kèm, ôi trời, tiền kèm cho nghệ sĩ ưu tú, nhân dân chỉ
có mấy triệu bạc ( theo phần trăm lương cơ bản), trong khi giải thưởng
Nhà nước, giải thưởng Hồ Chí Minh - cấp ký thưởng đều là Chủ tịch nước
thì lên tới 150 đến 200 triệu. Hỏi, lại nói, do nghệ sĩ ưu tú, nhân dân
quá nhiều, nhà nước không có tiền...Ôi trời, chua, đau, bi hài...Thế mà
dám bảo là quý trọng nhân tài, mấy đồng bạc thưởng cũng thò ra thụt vào
thì quý trọng cái zầy?
Rứa đó Bộ ạ.
Rứa đó Bộ ạ.
Bác Hiệp còn cười gì nữa, bác mà không mất, người ta chả phong cái nghệ sĩ ưu tú ( nờ sứt) đâu bác nhé. |
Theo Cu Vinh Khoai Lang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét